Gần như bất cứ ai bước vào con đường này đều phải chịu gian nan thử thách giai đoạn đầu. Nhưng nó cũng là cái phễu thanh lọc những thành phần không xứng đáng, vượt qua được, ắt sẽ là trái ngọt.
Sinh viên năm 3,4, mình tập sự không lương ở một văn phòng luật. Ra trường, bằng loại ưu, có kinh nghiệm nhưng kinh nghiệm đó còn quá ít so với nhu cầu thực tế.
Tiếp đó, mình đi làm pháp chế cho một doanh nghiệp statup, lương trả 70% nợ 30% do thiếu vốn, rồi sau này công ty giải thể vì không có vốn, lương nợ của nhân viên coi như bỏ.
Lần 2, Mình làm tại một công ty khác lương khởi điểm 3 triệu, làm hết tháng đầu thì họ bảo công ty giữ lương tháng đầu, không trả, về ăn tết mà không có đồng nào trong túi. Làm được 1 năm, nắm hết các thủ tục liên quan tới doanh nghiệp thì nghỉ.
Lần 3, làm lễ tân cho khách sạn 3 sao (họ bảo làm lễ tân, sau đó mới chuyển lên làm pháp chế, mị dân). Làm hết tháng đầu tiên, họ bảo giữ lương tháng đầu, không trả. Trong tháng nếu phạm lỗi thì sẽ bị trừ vào lương, sang tháng thứ hai xong cũng nghỉ, không nhận được đồng lương nào.
Lần 4, Làm pháp chế cho 1 doanh nghiệp sản xuất. Lương cũng đủ ăn nhưng không đúng nghề nên sau 1 năm lại nghỉ.
Lần 5, Vào một công ty luật làm, nhưng công ty này cũng ít việc, toàn chơi, không có khách, công ty này nợ lương 6 tháng không trả 1 đồng. May mắn là khi xưa nắm được các thủ tục về doanh nghiệp nên cũng có việc riêng và có tiền trang trải cuộc sống, vừa làm vừa đi học luật sư, thạc sĩ.
Lần 6, Có thẻ luật sư, Vào làm việc tại một công ty luật khác hoành tráng, hào nhoáng... nhưng thu nhập cũng không đủ sống. Nghỉ việc sau 6 tháng.
Lần 7, Vào làm việc cho một công ty luật khác, thu nhập ổn định nhưng Sếp không "khôn", ra chỉ đạo trên trời nên cũng nghỉ sau 2 tháng.
Lần 8, Giờ ra mở văn phòng luật riêng, tự làm, tự ăn, khách chưa nhiều, thu nhập cũng không lớn nhưng đủ trang trải và cảm thấy tự do, thoải mái hơn nhiều.
=> 28 tuổi không có tài sản gì trong tay nhưng tự tin đủ bản lĩnh vượt qua các thử thách trong cuộc sống.
- Mỗi bước đường các bạn đi qua, nếu không cho các bạn tài chính, thì sẽ cho các bạn "năng lực làm việc" để các bạn sử dụng kiếm cơm sau này. Nên đừng chỉ chăm chăm tới lương.
- Các bạn chỉ thắc mắc chế độ ra sao? vậy đã khi nào tự hỏi mình làm gì được cho nhà tuyển dụng không?
- Hy sinh ngày hôm nay là xứng đáng với trái ngọt ngày mai.
----
Ký túc xá của tôi có 4 đứa (giả sử).
Đứa 1: Ra trường được Bố Mẹ xin vào làm công chức, tới giờ sau 5 năm, tổng thu nhập khoảng 5-7 triệu, có danh nhưng không đủ sống, có thể sau này nó lên lãnh đạo, nhưng cơ hội rất thấp.
Đứa 2: Lúc sinh viên làm bưng bê cho nhà hàng, sau khi ra trường thì cũng có đi tập sự cho một số công ty luật, nhưng khó khăn quá, không theo được nghề, giờ lại quay về làm nhân viên cửa hàng, lương 7-9tr, không có danh nhưng cũng đủ sống.
Đứa 3: Ra trường may mắn xin được vào làm pháp chế cho một công ty lớn, lương 10-18 triệu, đủ sống, dư giả nhưng cuộc sống nhàn chán, lặp lại và không có tương lai phát triển.
Đứa 4 (là tôi): Ra trường làm đủ thứ nghề để kiếm sống, kiên trì theo nghề tuy rằng có lúc lạc lối nhưng vẫn biết quay đầu, sau 5 năm, giờ tôi là luật sư, thạc sĩ, tôi có một văn phòng riêng, thu nhập trung bình thấp nhất 30 triệu/tháng (đủ duy trì văn phòng, không có dư). Giờ tôi vừa có danh, vừa có tiền và quan trọng hơn.... mọi thứ với tôi chỉ là mới bắt đầu, tương lai của tôi sẽ còn phát triển xa hơn nữa mặc dù vẫn còn có rất nhiều khó khăn.
Tôi không muốn chia sẻ quá nhiều thông tin cá nhân của mình, chỉ muốn cho các bạn thấy, tương lai các con đường mà bạn lựa chọn sẽ ra sao?
Chỉ có cố gắng thì mới có thành công, đừng lười biếng đòi hỏi xã hội này phải chu cấp cho các bạn. Không có đâu
Hy sinh bao nhiêu, thành quả sẽ ngọt ngào tương ứng!